Tôi trợn mắt lên ngó chị, chị cũng tròn mắt lại nhìn tôi, rồi chị bỗng bật cười khúc khích, cái cười làm tôi…xiêu vẹo!
- Thôi được rồi, gọi nhóc bằng tên vậy!
- Chán chị! Còn một lần nhóc, nhóc nữa em gọi chị bằng Bà luôn.
- Á….muốn ăn cốc đầu nữa hả?
Tôi và chị vừa ăn vừa đùa đến tận 10 giờ trưa tôi xách xe chạy đi chợ, dù sao đợt này trường đang thi tuyển nên còn được nghỉ tới hơn 1 tháng, thừa thời gian để “hầu” bà chị…
(TG: Thưa các Bá, từ chap này có những đoạn em sẽ viết dưới góc nhìn của người thứ 3, có thể điều đó sẽ làm các Bá hơi khó chịu khi đọc, nhưng viết như thế nó dễ diễn tả cảm xúc của 2 nhân vật hơn! Các Bá bỏ quá cho! thanks!)
Từ rất lâu rồi Hạnh không đựoc nếm trải cái cảm giác vui vẻ như mấy ngày qua, sự xuất hiện của nhóc Thông như một hòn sỏi rơi xuống cuộc sống vốn đang phẳng lặng và bình yên như mặt nước của nàng. Chuyện tình cảm đổ vỡ cách đây 2 năm khiến nàng sống trầm lặng hơn, Nàng từ chối bất kỳ sự quan tâm nào từ người khác giới vì sợ chuyện cũ sẽ lặp lại một lần nữa. Là ngừoi con gái đã trải qua một vài cuộc tình, nhiều đêm vắng nằm cô đơn một mình nàng vừa buồn vừa khao khát một cái gì đó, một vòng tay khoẻ mạnh, ấm nồng của người đàn ông. Có những đêm buồn nàng nằm ôm chiếc gối, mường tượng ra đang ôm trong tay một ai đó, nàng lăn lóc, trằn trọc mà giấc ngủ không kéo đến. Đôi khi nàng vào mấy trang web chuyên về tình dục mong tìm một cái gì đó để giải toả những bức xúc ngày càng rừng rực trong cơ thể người đàn bà đã từng được nếm trải chuyện trai gái, nhưng đọc những thứ đó nỗi bức xúc trong nàng càng giãy giụa một cách mãnh liệt, phải khó khăn lắm nàng mới kiềm chế được để không đến nỗi phải làm liều…
Mấy bữa nay nàng cười nhiều hơn! Thông xuất hiện như mang lại cho nàng 1 cái gì đấy rất mới mẻ, lúc thì nó như đứa trẻ con, lúc thì đàn ông và galant vô cùng. Lúc nó phải ghé lưng cõng nàng lên phòng, thực ra nàng cũng ngượng đến chín người, nhưng giờ mỗi khi nhớ đến cái cảm giác nằm trên tấm lưng vững chãi của nó, cơ thể nàng dán sát vào nó, đôi tay khoẻ khoắn của nó ghì chặt lấy mông nàng, nàng không tránh khỏi cảm giác rạo rực khắp người. Khi đôi bàn tay nó chạm vào đầu gối nàng, cơ thể nàng đã không kìm nổi cảm xúc đê mê đến nổi cả da gà! Lúc ấy nàng biết nó cũng thèm khát nhìn nàng lắm chứ, tuổi nó cũng đâu có phái con nít 11-12 nữa đâu!
Nhưng cuộc đời nếu như không có chữ “giá như” thì đẹp biết bao nhiêu, nàng hơn nó đến 3 tuổi, lại là em của bạn nàng, nàng biết làm thế nào đây! Muốn tìm lý do gì đấy để tránh xa nó ra, nhưng những cảm giác bình yên và được chia xẻ khi ngồi bên nó, những hành động chăm sóc của nó khiến nàng không nỡ và cũng…không thể!
Cái hôm nó đưa nàng lên phòng xoa dầu cho nàng rồi ra về nàng suýt không kiềm chế được, định lấy lý do sợ ma bảo nó ở lại, nhưng rồi nàng lại không dám, để rồi sau khi nó ngắt điện thoại nàng vật ra giường ôm chiếc gối quằn quại, lăn lóc và…ứa ra…!!!
Bốn hôm liền tôi ở bên chị suốt, trừ buổi đêm tôi phải về nhà mặc dù không muốn, thời gian ấy mang lại cho tôi cái cảm giác như đang chăm sóc người yêu hoặc vợ vậy, niềm hanh phúc ấy nó cứ nhẹ nhàng, đê mê lan toả trong tôi. Bốn hôm ấy tôi không cho chị đụng vào việc nhà, sợ cái chân chị nó đau trở lại trừ việc bỏ quần áo vào máy giặt và mang ra phơi chị nhất quyết không cho tôi làm, mãi sau tôi mới hiểu vì toàn đồ phụ nữ ai lại để đàn ông đụng vào….
Mấy hôm chúng tôi bên nhau, trừ những khi đi chợ, làm cơm và dọn dẹp, tôi và chị hết tán dóc lại chơi bài, Chị chơi dở toàn thua, Hài nhất là đánh bài ăn tét mũi, mỗi lần chị bị tôi dứ dứ 3 quân bài trước mặt để chuẩn bị tét, mũi chị lại chun chun lại vì sợ, hai cánh môi đỏ mọng lại cong lên phụng phịu, giá tôi già thêm vài tuổi nữa chắc tôi sẽ quẳng mấy quân bài rồi ghì lấy nó mà…cắn. Hoặc có những khi chị phát hiện ra tôi ăn gian chị lại chồm lên đẩy tôi rồi ra sức cốc đầu tôi, còn tôi thì vội vã chống trả, những lúc giằng co như thế 2 chúng tôi lại vô tình chạm vào nhau, tôi thì…sung sướng và thích thú, còn chị thì đỏ hồng cả mặt, chả hiểu vì mệt hay xấu hổ……!
Mấy ngày bên chị trôi đánh vèo, Cả ngày hôm nay có việc bận nên chiều mới sang nhà chị được, vừa xịch đến đã thấy chị gọn gàng váy áo chuẩn bị đi đâu đó
- ơ này! Chân chị còn đau mà đã định đi đâu đấy! lại cuồng cẳng rồi à?
- Khỏi rồi! Chị đi super market chứ đi đâu, hôm nay ăn mừng…khỏi chân!
- Chẹp! hôm nay em dẫm phải cái gì mà son thế nhỉ! lại được ăn rồi.
- Khỉ! Chở chị đi
Hai chị em ăn xong, lên sân thượng ngồi pha cafe uống, ngồi cạnh chị mùi hương nhẹ nhàng từ cơ thể chị cứ thoang thoảng quyện với mùi hương của cây Dạ hương quấn lấy tôi. Ngồi bên nhau chúng tôi không nói gì nhiều chỉ thả hồn tận hưởng cái không khí buổi tối, tôi ngồi vẩn vơ ngửi hương tóc chị mà chỉ mong cảm giác êm đềm này cứ kéo dài mãi…
Cứ im lặng như thế chợt bờ vai tôi nặng dần, bên tôi chị đang ngả đầu vào vai tôi như buồn ngủ, mấy sợi tóc chị lất phất cọ vào má tôi buồn buồn, tôi ngồi im tận hưởng cho đên khi tiếng kéo cửa sắt loạt xoạt của nhà bên cạnh rít lên khiến tôi và chị choàng cả dậy. Ánh đèn đường nhẹ nhàng hắt vào gương mặt đang còn hồng lên của chị, chị bảo: