Nghe Tài nói xong Phấn chợt thấy nhẹ nhỏm như trút đi một gánh nặng khó chịu vì như vậy có nghĩa là cuộc sống thường nhật lại trở về, cô mỉm cười phẩy nhẹ vào tay chồng nói:
- Được rồi! Lại vài món nhậu cho các ông chứ gì?
- Em nấu món nhậu giỏi nhất cái xã này mà. Đúng không anh Tư.
Tư Lắm đang đứng ở cửa cười khì gật đầu:
- Chắc chắn là vậy rồi!
Trời đã gần trưa, cái nóng hầm hập vây phủ lên mọi vật, nấu cơm xong Phấn thấy bức bối và đầy mồ hôi nên đi tắm rửa. Tắm xong cô choàng khăn tắm đi ra, bất chợt trước mặt cô lù lù một người làm cô giật mình buông rơi cái khăn, cơ thể trần truồng như nhộng còn lấm tấm ướt trông thật tươi mát của cô hiện ra lồ lộ, qua cơn thất thần cô nhận ra đó là Tư Lắm, ánh mắt hắn nhìn cơ thể cô trân trối làm cô thẹn đến chín người không kịp cúi lượm chiếc khăn hai tay bịt vào bẹn chạy ào vào buồng đóng sập cửa lại. Tựa lưng vào cửa Phấn ôm ngực hồi lâu mới lấy lại bình tỉnh, cô cảm thấy mình thật hồ đồ khi nghĩ giờ này ở nhà chỉ có một mình nên mới không thay quần áo từ trong buồng tắm như mọi hôm, giờ gã đàn ông xa lạ đã nhìn thấy hết cơ thể của cô thật là không biết làm sao!
Suốt bữa ăn tối Phấn không hề dám nhìn Tư Lắm, cô có cảm tưởng ánh mắt hắn muốn lột truồng cô ra càng làm cô vừa sợ vừa thẹn. Tài cùng Tư Lắm ăn uống nói chuyện vui vẻ còn Phấn thì chỉ qua loa lấy lệ. Chợt Tài hỏi Phấn:
- Anh thấy em có vẻ gì kỳ lắm, em không sao chứ?
- Không…Em chỉ thấy hơi mệt thôi.
Tài đưa tay rờ trán vợ rồi nói:
- Em thấy không khoẻ chỗ nào? Có sốt không?
Phấn nhẹ nhàng gỡ tay Tài xuống nói:
- Chỉ thấy mệt thôi. Các anh cứ tự nhiên, em phải đi nghỉ sớm.
- Vậy em đi nghỉ đi, chừng nào nhậu xong bọn anh tự dọn cũng được.
Phấn đi xuống bếp rửa mặt đánh răng xong rồi cô về buồng thay áo nằm co ro nghĩ ngợi miên man, bên ngoài tiếng cười nói của hai người đàn ông càng lúc càng rôm rả, chẳng bao lâu cô ngũ thiếp đi….
…Bất chợt một cảm giác là lạ lướt qua người làm Phấn giật mình tỉnh giấc, dưới ánh đèn ngũ cô nhận ra Tư Lắm đang ngồi trên giường bên cô tự lúc nào, cô hốt hoảng toan kêu lên thì một nắm giẻ nhét ngay vào miệng làm cô không thể nào la được. Phấn vùng lên toan xô Tư Lắm ra nhưng hắn đã mạnh bạo túm cứng hai cổ tay cô và giằng cô ra giường, cô ú ớ vẫy vùng chuồi đạp cố thoát khỏi sự kềm kẹp của hắn trong nỗi hoảng loạn cùng cực, nhưng sức phụ nữ yếu đuối đâu thể chống lại gã đàn ông mạnh khoẻ nên hai tay cô đã bị hắn trói ké vào hai đầu thành giường không còn cách nào chống chọi. Miệng thì bị bịt kín, tay thì bị trói, Phấn chỉ còn biết run rẩy quýnh quàng giương mắt nhìn Tư Lắm trân trố bàng hoàng, hắn cúi sát mặt cô vuốt ve bầu má cô thều thào:
- Mấy hôm rồi chắc em đói tình lắm phải không? Hôm nay anh bù cho em nghe. Hì Hì.
Phấn nhoai người cố giằng dây trói miệng ú ớ không ra lời, Tư Lắm vuốt nhẹ hai bầu vú cô cười hì hì:
- Em đừng lo thằng Tài nó bị anh ép uống say mềm rồi sẽ không quấy rầy chúng ta đâu cưng.
Hai bàn tay Tư Lắm chợt túm hai cổ áo Phấn xé mạnh làm nút áo đứt tung, bộ ngực trần không gì nịt đỡ bật ra rún rẩy một cách no căng, hắn co giật trước da thịt trắng nõn nà và cặp vú như hai quả đào tiên tuyệt đẹp của cô còn cô chỉ biết nấc lên hổ thẹn, cả người cô run bần bật bởi sự sờ mó của đôi bàn tay chai sạn trên da thịt mẫn cảm, những cơn đau rưng rức dậy lên từ cặp vú theo sự nhào bóp của gã đàn ông khiến cô phải oằn oại rên rỉ. Tư Lắm áp hẳn bộ mặt râu ria chơm chởm lên khuôn ngực mịn nõn như sa tanh của Phấn hít hà liếm láp một cách thèm thuồng, hắn vê ngược hai bầu vú lên cho nuốm vú dãnh lên và bú mút say sưa như trẻ con khát sữa, một cơn sóng tởm lợm xộc lên trong cơ thể cô, nước mắt uất nhục sợ hãi trào ra khoé mắt khiến mọi vật nhoà đi trước cô, cả người cô trân cứng giữa day dứt và bất lực. Cái miệng nhớp nháp của Tư Lắm chùn chụt tiến dần xuống rốn rồi bụng Phấn, hai bàn tay hắn vuốt dọc theo thân cô và lòn vào dưới lưng quần cô, chiếc quần tụt dần…tụt dần…đôi chân cô co quắp quýnh quàng…”sột” cái quần dài phũ phàng rời khỏi đôi chân mập dài thuôn thả của cô…dù cố sức cách mấy hai đùi cô cũng phải mở bẹt ra dưới sức mạnh của gã đàn ông đang khát dục, cô gào lên ú ớ dưới nắm giẻ khi cái miệng tham lam tách đôi cửa mình cô ra, sự nhột nhạt cùng đau tê tái như rứt từng mảnh thịt ở nơi chốn thầm kín nhất làm cô vật vã giẫy giụa…Mồ hôi tươm như tắm làm môi Phấn mặn chát, thân dưới cô căng cứng thắt nghiến, cơ thể cô dập dồn kích động không thể kềm nén, Tư Lắm trườn lên thể xác hừng hực mẩy mọng của cô, lồng ngực vạm vỡ của hắn ép lên bộ ngực êm ái phập phồng hổn hển, cô nhận thức cái đầu tù tù của dương vật hắn chạm lên khe thịt ướt đẫm của mình, bộ mặt hắn si dại kề sát mặt cô, trong thâm tâm cô vang lên tiếng kêu tuyệt vọng “Không!…Không!…”…Trong phút giây tuyệt vọng nhất bên tai cô vang lên tiếng “Hực” lớn và cơ thể nặng chịch đè nặng trên Phấn như bị giật tung đi, cửa mình cô trống trải, cô mở mắt bàng hoàng cố nhoai dậy thì nhìn thấy Tư Lắm đã nằm co rúm dưới sàn còn Tài thì đứng đó ánh mắt đầy vẻ căm giận tay còn cầm con dao đầy máu run run…