tia hào quang trên đầu phật, gương mặt rạng rỡ…
Một lúc sau khi đã thấm mệt em chạy đến ngồi cạnh tôi, mở máy ngắm lại những bức ảnh của mình.
- Lẽ ra chỗ này em đứng nghiêng sang bên trái một chút thì đám mây này giống như hai cái cánh nâng em lên nhỉ….bla bla bla…
Tôi mặc kệ em say sưa ngắm các tác phẩm của mình, gối tay lên đầu nằm dài xuống bãi cỏ, ngắm nhìn bầu trời tuyệt tác, thả hồn mình lang thang trên những đám mây đủ hình thù thú vị.
- Tự nhiên thấy xung quanh yên tĩnh lạ thường, giật mình quay trở lại cuộc sống hiện tại, một bàn tay gác lên trên ngực tôi, em nằm xuống bên cạnh ngủ ngon như con mèo mướp, nằm nghiêng nghiêng như cô gái tôi hình dung ra ở chốn này. Chiếc máy ảnh để bên cạnh, gió thổi làm váy của em bay ngược lên phất phới, tôi bàng hoàng, thảng thốt. Chết con rồi má ơi.
Hoàn cảnh éo le, thực tại cay đắng, tôi không phải phật sống, cũng không phải một họa sĩ để có thể ngắm nhìn một cô gái đẹp nằm bên mình mà vẽ tranh. Những đợt sóng cứ lớn dần trong tôi, cái mắt nhắm kia, cái mũi cao ấy, đôi môi mọng hé mở, những sợi tóc cứ bay mang theo mùi thơm của em quấn lấy mũi tôi. Những đường cong khêu gợi chết người phập phồng theo hơi thở, gió như một kẻ đồng lõa cứ thổi tà váy của em làm lộ ra bắp chân trần trắng muốt lấm tấm cát trắng bám quanh, sao em có thể vô tư mà ngủ thế được, đừng ép tôi thế chứ.
Tôi nhắm mắt lại, trong đầu ngổn ngang, sống không sống, chết không chết, liều không liều, đàn ông không đàn ông, hèn không hèn, ngu không ngu. Trời ơi! trong cái khoảnh khắc chết người này, khi mà tử thần đang gọi tên, ranh giới mong manh, nguy hiểm.
Tôi sẽ phải làm gì đây?
Trò đời là thế! Khi bình thường con người rảnh rỗi hay nghĩ ra những cách, chiêu để thực hiện những âm mưu xấu xa của mình để thỏa mãn cái dục vọng của cá nhân.
Vậy mà ngay lúc này đây tự nhiên giữa hoàn cảnh này tôi lại trở nên e ngại, cảm thấy mình thật xấu xa khi cứ nghĩ đến những hành động thấp hèn với em. Dù mới chỉ là ý nghĩ.
Vậy là tôi quay sang hôn lên trán em một cái, rồi nói, em thật ngốc.
Đừng tự làm khổ mình nhóc ạ. Gỡ tay em ra khỏi ngực mình, đột nhiên em choàng dậy hai tay ôm lấy cổ mình, ôm thật chặt, gục đầu vào vai và khóc, sao em lại gặp anh muộn…
Lòng tôi rối bời, cuộc đời tôi cái gì cũng không sợ, chỉ sợ mỗi nước mắt đàn bà. Thời còn trẻ con thì sợ nhìn thấy nước mắt của Mẹ khóc mỗi lần con hư, lớn lên thì sợ phải nhìn thấy bạn gái, người yêu mình khóc, nó làm tim mình nhũn ra.
Ôm em thật chặt bằng vòng tay rắn chắc của mình, tôi thì thầm vào tai em. Em còn trẻ còn cả tương lai, còn rất nhiều thời gian để tìm cho mình người xứng đáng với em hơn Anh. Anh đã là Chồng là Bố là trụ cột của một gia đình đang yên ấm em à, Anh cũng có tình cảm với em, rất quý em, nhưng anh có trách nhiệm đưa chúng về đúng chỗ, anh hơn em 10 tuổi nhóc à.
- Kệ Anh, em muốn anh là của em bây giờ, kệ sau này thế nào, ai bảo anh làm em thích anh.
Éc, Chết mẹ!
- Bình tĩnh đi em, Anh không thể làm thế được. Anh cảm thấy có lỗi với em, với Bố Mẹ em, với gia đình anh.
- Kệ em chỉ cần em thích là được.
Một đôi môi thơm áp vào mồm tôi không cho tôi nói, tôi cố đẩy em ra, em càng ôm chặt hơn. Người tôi nóng bừng, mùi của em kích thích tôi, đôi môi em, thúc đẩy tôi, thân thể em, sức nóng của em thiêu cháy tôi. Đôi tay tôi xiết chặt hơn, lưỡi tôi và lưỡi em gặp nhau, quấn quít như thể xa nhau lâu ngày gặp lại.
Giữa đất trời hoang vắng ấy, giữa biển khơi, đảo cát, giữa bạt ngàn hoa mua tím, giữa hồ nước hoang sơ chúng tôi quấn lấy nhau, mặc cho mấy con vịt trời tròn xoe mắt thèm muốn…
Hai bàn tay tôi bạo dạn hơn, nó đi thám hiểm khắp các vùng nóng bỏng, em oằn người ôm chặt lấy tôi, thân thể dán sát vào người tôi như muốn hòa tan lập tức.
Chúng tôi vẫn hôn nhau không rời ra, đôi tay tôi được thể nó luồn vào trong chiếc váy vuốt ve hai bờ trắng mịn của đôi chân em, lả lướt, em khẽ khựng lại rồi điên cuồng hôn tiếp, ngoạm lấy môi trên của tôi em chơi trò mút nhả, đầu óc tôi lúc này như được giải phóng khỏi cuộc sống hiện tại đầy lo nghĩ, chỉ còn bản năng của giống đực thôi thúc, cảm giác bị đè nén, nóng, cảm giác muốn chinh phục, cảm giác muốn được âu yếm, vuốt ve… Ngón tay miết dần lên vùng nhô cao trong chiếc váy, có một cảm giác ấm nóng truyền qua lớp vải under wear càng làm tôi sôi sục, nhẹ nhàng kéo chiếc quần nhỏ đó xuống, em đưa tay giữ lại một chút theo phản xạ tự nhiên rồi cầm lấy tay tôi, tôi gỡ tay em ra, đặt nó sang bên chỗ nhô cao của quần mình, em giật mình rụt tay lại, tôi cầm tay em để hẳn vào đó rồi thì thầm vào tai em. Em làm cho nó lớn lên, nó hư hỏng, đến giờ này thì khó dạy nó lắm. Em xấu hổ dụi mặt vào ngực tôi, mặt đỏ hồng. Tôi hỏi em, em có sẵn sàng không?
- Em yêu anh? Đừng làm em đau nhé!post by: toptruyen. mobi